Bài văn với tựa đề:
TÂM RỘNG MỞ TRỜI ĐẤT BỖNG THẤY BAO LA
Trong cuộc sống bộn bề và hối hả, đôi khi chúng ta dễ dàng bị cuốn vào những lo toan, những phiền muộn nhỏ nhặt, khiến tầm nhìn bị thu hẹp lại. Ta chỉ thấy những vấn đề trước mắt, những bức tường chắn ngang, mà quên đi rằng thế giới ngoài kia rộng lớn đến nhường nào. Chỉ khi ta học cách mở rộng tâm hồn mình, dẹp bỏ đi những định kiến, những giới hạn tự đặt ra, thì bỗng nhiên, cả trời đất như bừng sáng, hiện ra trước mắt một không gian bao la, rộng lớn đến bất ngờ.
“Tâm rộng mở trời đất bỗng thấy bao la” – câu nói ấy hàm chứa một triết lý sống sâu sắc. Nó không chỉ đơn thuần là sự thay đổi về mặt không gian vật lý, mà còn là sự chuyển hóa trong nhận thức và cảm xúc của mỗi người. Khi tâm hồn ta rộng mở, ta không còn bị trói buộc bởi những suy nghĩ tiêu cực, những phán xét vội vàng. Thay vào đó, ta bắt đầu nhìn nhận mọi sự vật, hiện tượng với một cái nhìn bao dung hơn, thấu hiểu hơn.
Một trái tim rộng mở sẽ dễ dàng đón nhận những điều mới mẻ. Ta không còn sợ hãi trước những thử thách, không còn ngần ngại bước ra khỏi vùng an toàn. Thay vào đó, ta thấy mỗi khó khăn là một cơ hội để học hỏi, để trưởng thành. Những mối quan hệ xã hội cũng trở nên tốt đẹp hơn khi ta biết lắng nghe, biết sẻ chia và cảm thông. Ta nhận ra rằng, mỗi con người, mỗi mảnh đời đều có những câu chuyện riêng, và việc kết nối với họ bằng sự chân thành sẽ làm phong phú thêm cuộc sống của chính mình.
Thế giới bên ngoài luôn tồn tại những điều kỳ diệu mà ta chưa khám phá. Nhưng nếu tâm ta còn hẹp hòi, còn đóng kín, thì dù có đi muôn nơi, ta cũng khó lòng cảm nhận được vẻ đẹp thực sự của nó. Chỉ khi ta gỡ bỏ những bức tường vô hình trong tâm trí, ta mới có thể đón nhận trọn vẹn sự đa dạng của thiên nhiên, sự phong phú của văn hóa, và những nét độc đáo của con người. Một ánh nắng buổi sớm, một làn gió thoảng qua, một nụ cười thân thiện từ người lạ – tất cả đều có thể trở thành nguồn cảm hứng bất tận nếu tâm hồn ta đủ rộng để cảm nhận.
Để có một tâm hồn rộng mở, ta cần học cách buông bỏ. Buông bỏ những gánh nặng của quá khứ, những lo lắng không đáng có về tương lai. Buông bỏ những kỳ vọng không thực tế, những sự so sánh vô nghĩa. Khi tâm trí được giải thoát khỏi những xiềng xích ấy, nó sẽ trở nên thanh thản và trong sáng hơn. Cũng như bầu trời sau cơn mưa bão, trở nên trong xanh và khoáng đạt, tâm hồn ta cũng sẽ được gột rửa, sẵn sàng đón nhận những điều tốt đẹp nhất của cuộc sống.
Tóm lại, “Tâm rộng mở trời đất bỗng thấy bao la” không chỉ là một lời nhắc nhở, mà còn là một lời mời gọi. Mời gọi mỗi chúng ta hãy dũng cảm phá vỡ những rào cản do chính mình tạo ra, để đón nhận thế giới với một trái tim không định kiến, một tâm hồn không giới hạn. Khi ấy, ta sẽ nhận ra rằng, hạnh phúc không nằm ở đâu xa, mà chính là trong cách ta cảm nhận và trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc đời này.